Bài Thơ Về Mùa Xuân

Những Câu Thơ Đầy Cảm Xúc Về Mùa Xuân

Xuân

Thi sĩ: Chế Lan Viên

Trong lòng chờ đợi, hy vọng gì nữa?
Mùa xuân đến, sao lòng lại u sầu?
Đối với tôi, mọi thứ đều vô nghĩa,
Không điều gì ngoài nỗi đau khổ!

Ai trở về từ mùa thu xa xưa,
Hãy mang cho tôi những chiếc lá vàng,
Và những cánh hoa tươi rơi rụng,
Hãy đến đây, đem mùa xuân đến!

Ai hiểu được tâm hồn tôi mải mê,
Ý thu mong manh gặp cản trở của mùa xuân?
Có người nghèo không biết đến ngày Tết,
Mang chiếc áo thô cũ, đã tàn phai!

Có đứa trẻ thơ không biết khóc,
Bỗng nổi tiếng cười vô tình bật ra!
Ôi, trái tim đã nhớ! Oh, nhớ thật nhiều,
Một con chim thu lạc cuối chân trời.

Hồn Xuân

Thi sĩ: Huy Cận

Ai biết em ở chốn nào?
Gương mặt tròn đẹp, trán cao thoáng.
Tiếng mùa xuân gọi lòng em thức dậy,
Tôi đã lơ đãng, không kịp đóng kín.

Ai biết người yêu nhỏ của tôi,
Người yêu nhỏ bé ấy đã trốn đi đâu?
Xin hỏi em, em ơi, đó là em,
Tròn trĩnh xinh đẹp như một đồi.

Ngực trắng mịn như một trái rừng,
Mắt tỏa hương rượu, tóc thơm hương.
Miệng cười nở rạng rỡ như hạt lựu,
Sáng cả trời xanh mấy dặm đường.

Tôi lang thang khắp rừng sâu thẳm,
Tìm kiếm em, hái lộc đầu xuân.
Trên đôi chân xinh đẹp tròn như cột,
Em xinh đẹp như nàng công chúa xưa.

Nghe nhịp sống trỗi dậy, em đã bỏ tôi,
Theo mùa xuân nở rộ, háo hức khắp nơi.
Ý của mùa lan tỏa trong cơ thể mới,
Tóc em lay rủ bên bờ liễu mềm.

Khách qua đường ơi! Em đây rồi,
Chân em như cỏ mềm, mắt đầy hồ.
Trái tim em biến thành cảnh chờ đợi gặp,
Hồn xuân đọng trong hơi thở nhẹ nhàng.

Vào Xuân

Thi sĩ: Hoàng Cầm

Đến chốn mùa xuân mới,
Gặp đường lụa đỏ rực.
Ai đang chờ đợi em ở đó,
Khi bông hoa trắng mơ màng?

Tham khảo  Ảnh Chụp Trước Gương Che Mặt Nữ: Tạo Dấu Ấn Sắc Nét

Đến chốn thanh tân cuốn hút,
Như trở về quê hương xa.
Lúa thảo hương nồng dịu,
Đã đến thời con gái lớn.

Hẹn hò còn do dự,
Em nhìn mê mải xa đăm đăm.
Chuồn ngô trổ bông mãi không ngủ,
Bờ ao thả chiếc cúc tần.

Em, trong tà áo mới,
Bước vào đêm xuân!

Mùa Xuân Nho Nhỏ

Thi sĩ: Thanh Hải

Nở giữa dòng sông xanh,
Một bông hoa tím thẫm.
Con chim chiền chiện hót vang,
Trong tiếng hót còn truyền đến trời.

Từng giọt nước lấp lánh thấy rõ,
Tôi nhấp tay, tôi trông chờ.

Mùa xuân người cầm súng,
Lộc vui vẻ trên lưng.
Mùa xuân người ra đồng,
Lộc trải dài ruộng mạ.

Tất cả đều hối hả tưng bừng,
Tất cả đều tưng bừng vui vẻ.

Đất nước nghìn năm đấu tranh,
Vất vả và gian khổ.
Đất nước như một vì sao,
Hãy đi lên phía trước.

Ta hãy hát như con chim,
Ta hãy là một cành hoa.
Ta hòa dòng âm nhạc,
Một nốt trầm xao xuyến.

Một mùa xuân nhỏ bé,
Lặng lẽ trao tặng cuộc sống.
Cho dẫu tuổi hai mươi,
Cho dù tóc đã bạc đi.

Mùa xuân tôi xin hát,
Câu ca Nam ai, Nam Bình.
Nước non ngàn dặm mình,
Nước non ngàn dặm tình.
Nhịp phách tiền đất Huế.

Thơ Xuân

Thi sĩ: Nguyễn Bính

Mùa xuân đã đến khắp nơi rồi,
Nhà nhà mở cửa đón niềm vui tươi.
Các bạn nhỏ cũng thay áo mới,
Đôi má hồng nở, cười nhẹ nhàng.

Như những bông hoa nở dần chầm chậm,
Từng hàng nữ sinh bắt đầu trưởng thành.
Con đường hương thơm mơ màng,
Vó ngựa thân quen, ngõ ái ân.

Có những sinh viên lười chải đầu,
Mơ ước chuyện gì đây sau này?
Họ thi đỗ vào kinh thi quan trọng,
Công chúa thắt trâm thả tú cầu.

Có những ông già tóc bạc phơ,
Rượu đào đổ đầy chén, bút viết thơ.
Những bà cụ tóc bạc, hiền như Phật,
Sắm sửa hành trang, chuẩn bị đến chùa.

Tham khảo  Lễ Ông Hoàng Mười - Sự Tưởng Niệm và Tôn Vinh Công Đức

Pháo nổ khắp nơi, khói bao trùm trên trời.
Mọi người tụ tập dưới những bông hoa tươi.
Trái tim tôi như cánh hoa tiên,
Một bài thơ viết nét không phai mờ.

Bạn có biết: Mùa xuân bắt đầu từ tháng mấy, kết thúc vào tháng mấy?

www.lrc-hueuni.edu.vn

Mục nhập này đã được đăng trong Blog. Đánh dấu trang permalink.