Thơ Hà Nội – Trái tim của ngàn năm văn hiến

Hà Nội – trái tim của nghìn năm văn hiến với cầu Thê Húc, đền Ngọc Sơn, … bảo tàng sống của nền văn hóa cổ kính, cầu Long Biên ký ức của lịch sử. Tất cả kết tinh thành Hà Nội, nơi hiện đại và truyền thống gặp gỡ, đẹp, giản dị nhưng vẫn đong đầy sức sống.

1. Hà Nội – Lời kể của Trần Đăng Khoa

Hà Nội có chong chóng Quay mãi giữa lòng nhà Không cần gió thổi đến Không cần ai chạy trốn xa.

Hà Nội rợp hoa khắp nơi Bó gọn từng cành đẹp thay Đám bạn mua về hoa Tươi cười, vui tươi, như hoa nở.

Hà Nội lung linh Hồ Gươm Nước xanh sâu như đèn mực Cạnh Tháp Bút lưu giữ Viết thơ cao vút, bay vào trời.

Hà Nội có những chiếc hào Bụng súng giữ đạn quý giá Và nụ cười nhẹ nhàng Cho những đám bạn hiền lành.

Hà Nội sôi động tàu điện Lăn bánh nhẹ nhàng, reo vui Xuống lên nhộn nhịp đều đều Ai nhìn cũng thấy phấn khích.

Năm dài kể từ thời chiến bao phủ Ba Đình vẫn thắp sáng xanh cây cổ thụ Trăng vàng tỏa sáng chùa Một Cột trầm lặng Phủ Tây Hồ, hoa bay trong gió âm u…

2. Lang thang chiều Hà Nội – Mạc Phương

Hà Nội chiều nay, bước trong tiết cuối đông Ánh nắng nhẹ nhàng làm đẹp đôi má hồng Dấu chân chim vẫn hằn sâu, vẫn đong đưa Nụ cười khắc sâu vẻ tươi xinh ngát.

Hà Nội của em chẳng phải là thịnh tình Bước chân lẻ loi, bên bệnh viện trải dài Gương mặt gồ ghề, không màng đến vẻ bề ngoài Chỉ buồn, lo lắng, đua với thời gian.

Hà Nội chiều nay, cơn gió méo ngọn lùa Trên đường phố, những cột đèn như đùa với nỗi khổ Gót buồn của em lang thang băng qua phố Tự rặn mình, cố phải vui trong dáng đi.

Tham khảo  Thư Giãn Thật Hay Thư Giản Mỹ Nghệ

3. Thu Hà Nội chờ anh – Lê Mỹ Hường

Hà Nội đã bước vào mùa thu rồi, anh có hay không? Lá vàng đỏ rơi nhẹ cuối phố dài Con đường nhỏ, heo may khẽ thổi qua Nơi có em đang ngóng đợi anh về…

Hà Nội mùa thu đến, đẹp đến say lòng Nắng nhẹ hong khắp, đàn bồ câu nhặt thóc nơi góc phố Liễu bên hồ ngả nghiêng, xõa tóc như thơ Cây cơm nguội vàng, chùm lá nhỏ xinh xinh.

Hà Nội mùa thu chào đón ánh bình minh Thạch thảo tươi sáng, hạt nắng rơi nhẹ Hương sữa nồng thơm khuất lạc trong lòng trống vắng Khắc khoải, chờ đón một lời ước hẹn thề…

Hà Nội mùa thu về, cùng hương cà phê Nghe nhạc bâng khuân, tràn đầy nỗi nhớ Trái tim se sắt tình yêu, thời thửa nào Hà Nội giao mùa, giói đã kêu gọi thu sang!

Mùa thu Hà Nội hiện hữu dịu dàng Hương cốm khuất trong lá sen thơm phức Cúc khoe sắc nhẹ nhàng đánh thức Người đi xa Hà Nội, lòng mãi chưa về…

Thu rải mật óng ả cả triền đê Cánh đồng vàng thơm hương lúa chín mặn mà Em nắm tay anh xốn xang, bịn rịn Hẹn mùa thu sang, tàu sẽ cập bờ.

Về đi anh – Thu Hà Nội đang mong chờ…!

4. Phố đêm Hà Nội – Triệu Phú Tình

Hà Nội đêm nay thật dịu dàng và mát mẻ Hè bắt đầu, ve kêu như hòa âm non Phố Khâm Thiên, ngõ nhỏ con con Hàng xén muộn vài bóng người lặng lẽ qua lại

Điếu thuốc khói bay mơ màng xa ngái Nhớ Hà Nội, nhớ em gái những ngày xưa Chén trà đặc khiến trái tim cồn cào Vì tình yêu ngọt ngào như lời thổn thức.

Con phố này vẫn hiện hữu vĩnh viễn Trong tâm hồn tôi giữ lại những kí ức thân quen Đêm buông xuống, phố rực sáng đèn Vài giọt mưa lắt lay xen lẫn mà

Mục nhập này đã được đăng trong Blog. Đánh dấu trang permalink.